Phương pháp:
- Xác xác định rõ yếu tố cần thiết nghị luận: Phân tích độ quý hiếm nội dung và đường nét rực rỡ về nghệ thuật và thẩm mỹ của đoạn trích. Từ cơ, rút đi ra những đường nét đặc thù phong thái nghệ thuật và thẩm mỹ của Nguyễn Tuân.
- Biểu cảm, comment, phân tách, tổ hợp.
Cách giải:
- Mở bài
- Giới thiệu một số trong những đường nét tiêu biểu vượt trội về người sáng tác Nguyễn Tuân: Cuộc đời, nhân loại và phong thái nghệ thuật và thẩm mỹ đặc trưng ở trong nhà thơ.
- Nêu bao quát cộng đồng về kiệt tác “Người lái đò Sông Đà”: Hoàn cảnh sáng sủa tác, địa điểm, độ quý hiếm nội dung, giá trị nghệ thuật và thẩm mỹ.
- Khái quát lác nội dung của đoạn trích và phong thái nghệ thuật và thẩm mỹ của Nguyễn Tuân: Vẻ rất đẹp trữ tình của sông Đà trải qua phong thái nghệ thuật và thẩm mỹ tài hoa, uyên chưng của Nguyễn Tuân.
- Thân bài
- Vị trí đoạn trích: Đoạn trích nằm tại phần sau thời điểm về vẻ rất đẹp loại nhị của dòng sông Đà (vẻ rất đẹp trữ tình thơ mộng).
- Phân tích đoạn trích.
*) Góc nhìn kể từ bên trên cao (máy bay), Sông Đà đem vẻ rất đẹp của một mĩ nhân.
- Từ bên trên cao nhìn xuống, loại chảy bay bổng của dòng sông tựa như “cái thừng thừng ngòng ngoèo bên dưới chân mình”, nhất là tựa như mái đầu của những người thiếu hụt phái đẹp “con sông Đà tuôn lâu năm tuôn lâu năm như 1 áng tóc trữ tình, đầu tóc chân tóc ẩn hiện nay vô mây trời Tây Bắc bung nở hoa ban hoa gạo mon nhị và cuồn cuộn mù sương núi Mèo nhóm nương xuân”.
- Dòng sông đem vẻ rất đẹp của một áng tóc trữ tình mềm mại và mượt mà, thả thướt và duyên dáng vẻ. Đây ko cần là sự vạc hiện nay mới mẻ mẻ, tạo nên vị lẽ vào mức thế kỷ XV thi sĩ Nguyễn Trãi mô tả núi Dục Thúy tiếp tục viết lách. Cái hoặc của Nguyễn Tuân là vừa phải vừa qua thôi Sông Đà còn giúp bản thân, thực hiện mẩy còn là một loại quân địch số một của nhân loại vậy nhưng mà giờ đây chỉ vô phút giây loại sông vặn bản thân không còn thác và sóng nước xèo xèo tan vô trí lưu giữ. Sông Đà ngay lập tức phủ lên mình một tầm vóc trọn vẹn mới mẻ trở nên một áng tóc trữ tình.
- Dòng Sông Đà như mái đầu đang được ôm siết lấy toàn thân tươi trẻ, sexy nóng bỏng tràn mức độ sinh sống của những người thiếu hụt phái đẹp Tây Bắc. Vẻ rất đẹp của loại sông hài hòa và hợp lý với núi rừng Tây Bắc, được núi rừng tô điểm thêm vào cho sắc đẹp mĩ miều.
++ Hoa ban đem sắc tố tinh ma khiết, hoa gạo red color tỏa nắng chói lọi bung nở điểm xuyết bên trên mái đầu trữ tình người thiếu hụt phái đẹp. Sự điểm xuyết ấy lại ra mắt thân thiết ngày xuân Lúc tất cả sinh sôi, nảy nở đã cho chúng ta biết mức độ sống mạnh mẽ.
++ Khói núi Mèo nhóm nương Xuân cuồn cuộn. Tạo nên một tấm voan ảo diệu chứa đựng lên cảnh vật ẩn vệt đi khuôn mặt mày xinh rất đẹp của loại sông. Chính nên là vẻ rất đẹp bí mật ấy càng trở thành mê hoặc.
*) Nhìn nhìn sông Đà từ không ít thời hạn không giống nhau.
- Tác fake tiếp tục vạc hình thành những sắc color tươi tắn rất đẹp và phong phú của loại sông. Màu nước thay đổi theo đòi mùa, các mùa dường như rất đẹp riêng biệt vô cơ hội đối chiếu rất rất cụ thể:
+ Mùa xuân, nước Sông Đà xanh rờn color “xanh ngọc bích”, tươi tắn sáng sủa, vô trẻo, lung linh. Tác fake tạm dừng giải mến rõ rệt rộng lớn màu xanh lá cây ko cần xanh rờn canh hến.
+ Mùa thu, nước Sông Đà lại “lừ lừ chín đỏ lòm như domain authority mặt mày một người bầm cút vì thế rượu bữa, lừ lừ loại red color giận dữ ở một người bất mãn tức bực gì từng phỏng thu về”.
+ điều đặc biệt, mái ấm văn xác minh ko lúc nào dòng sông làm nên màu thâm như thực dân Pháp tiếp tục “đè ngửa con cái sông tớ đi ra ụp mực Tây vào”, và gọi là cái brand name lếu láo Sông Đen.
=> Thể hiện nay tình thương, niềm kiêu hãnh trước vẻ rất đẹp của loại sông của nước nhà, quê nhà, xứ sở.
- Phong cơ hội nghệ thuật và thẩm mỹ của Nguyễn Tuân
- Phong cơ hội nghệ thuật và thẩm mỹ được thể hiện nay qua quýt tầm nhìn nhiều chiều, tài hoa nghệ sĩ: Nguyễn Tuân tiếp tục người sử dụng ngòi bút trăm color nhằm mô tả một loạt những hình hình ảnh không giống nhau vừa phải đem tính trí tuệ vừa phải đem tính tạo nên hình vượt lên trên xa những thủ pháp nhân hóa thường thì. Nếu như ở đoạn đầu Nguyễn Tuân dùng tầm nhìn của một nghệ sĩ tài hoa thao diễn mô tả từng đoạn thác đá, từng cửa quan trận địa kinh hoàng của một sông Đà cường bạo thì tiếp đây bên dưới con đôi mắt tìm hiểu sự vật ở mặt mày mĩ thuật, Nguyễn Tuân nhìn loại sông Đà như 1 dự án công trình nghệ thuật thiên tạo nên ấn tượng. Sông Đà như 1 “áng tóc trữ tình tuôn lâu năm nhưng mà đầu tóc, chân tóc ẩn hiện nay vô mây trời Tây Bắc bung nở hoa ban, hoa gạo”. Nguyễn Tuân nhìn loại sông Đà và truyền mang lại fan hâm mộ nhìn nó qua quýt làn mây ngày xuân, tia nắng ngày thu, chú ý theo đòi dõi những thay đổi sắc color của chính nó Lúc thì “xanh color ngọc bích”, Lúc thì “lừ lừ chín đỏ”. Không chỉ vậy, cơ hội Nguyễn Tuân mô tả sông Đà còn vô nằm trong phong phú và đa dạng khi ông cảm biến sông Đà không chỉ là bên dưới khía cạnh không khí mà còn phải cảm biến loại sông bên dưới khía cạnh của thời lừa lọc.
- Phong cơ hội nghệ thuật và thẩm mỹ được thể hiện nay qua quýt vốn liếng nắm vững uyên chưng ở trong nhà văn: Hình hình ảnh thắm thiết, trữ tình của dòng sông Đà được Nguyễn Tuân tái mét hiện nay bằng phương pháp phối hợp kỹ năng hội hoạ và thơ ca.
- Phong cơ hội nghệ thuật và thẩm mỹ được thể hiện nay qua quýt cơ hội dùng ngôn kể từ khác biệt của tác giả: Nhà văn tiếp tục thể hiện tài năng điêu luyện của một người nghệ sỹ ngôn kể từ. Tác fake tựa như một vị tướng tá tài tía lãnh đạo team quân Việt ngữ rất rất phần đông. Ông tiếp tục xếp bịa lực lượng Việt ngữ vô những địa điểm tương thích nhằm bọn chúng hoàn toàn có thể vạc huy tối nhiều kỹ năng của tôi. Đoạn văn dùng nhiều hình hình ảnh đối chiếu, nhân hóa mô tả, liên tưởng bất ngờ thú vị. Từ ngữ tinh lọc, khác biệt.
III. Kết bài:
- Vẻ rất đẹp trữ tình của Sông Đà.
- Phong cơ hội nghệ thuật và thẩm mỹ khác biệt, tài hoa và uyên chưng ở trong nhà văn Nguyễn Tuân.
Câu 3:
I. ĐỌC HIỂU
Đọc văn phiên bản sau và vấn đáp câu hỏi:
đất nước ngàn năm ko mỏi cánh tay cung
giáo mác Trường Sơn
cọc nhọn Bạch Đằng
đến trẻ con chăn trâu cũng cờ vệ sinh luyện trận
chiếc phin cày rần rật huyết phụ thân ông
đất nước sinh đi ra lịch sử một thời chi phí rồng
bọc trứng trăm con cái lên rừng xuống biển
mẹ lội suối trèo non
cha bạt ghềnh chắn sóng
mong tương lai nên vóc nên hình
đất nước thường ngày lên đón ánh mặt mày trời
thấy dung mạo chi phí nhân nhắc lời nói di huấn
nghe vị đậm các giọt mồ hôi ngấm đầu sông cuối bãi
vạt cỏ mặt mày lối cũng học tập nhằm nhưng mà xanh
(Cương thổ, Nguyễn Đức Dũng)
Đoạn thơ bên trên được viết lách vị thể thơ gì?